Yêu Hồ Đế Quân

Chương 13: Yêu Hồ Đế Quân Chương 13:Khủng Bố Lôi Kiếp


"zọet...!!!~~".

Trên trời cao một tia lôi hiện ra mang theo vô thượng khí thế ép tới Hàn Hạo hơi nuốt ngụm nước bọt .

"Gào..r..r.!!~~".

Băng Thiên Hồ giận giữ lao nên Tứ Vĩ xoay ra mang theo chí âm hàn khí muốn ngăn trở một tia lôi này.


"ầm..vù..ầm..!!~~".

Khói bụi ta đi hiện ra rõ ràng Băng Thần Hồ thành công đỡ một đòn này nhưng nó phải trả giá bằng mất đi một đuôi Hàn Hạo chỗ đứng bị oanh sâu hơn mười trượng hắn thân thể đều là thương tích nhưng đều nhanh chóng khép lại Huyết Nhãn nhìn thượng thiên căm hận nói.

"lão tặc thiên...".

Âm thanh vang xa vạn dặm khí thế tăng mạnh Hàn Hạo hai tay xếp lại miệng quát.

"Băng Phong Thanh Liên..!!~~".

Mồm của Băng Thần Hồ một đóa tinh khiết băng liên hình thành từ từ tỏa ra rất lạnh hàn khí nhìn thượng thiên quát lớn.

"đến đây đi..ha ha..!!~".

Hàn Hạo điên cuồng hét lớn âm thanh cuồng tiếu khắp cửu tiêu.

"là ai độ kiếp vậy thiên kiếp mạnh gấp ba lần bình thường quả thật là kinh khủng yêu nghiệt..".

Bạch Thiển than thở nói.

"không đúng tỷ tỷ là Hàn đại ca đang độ kiếp..".

Trường Đình giật mình rơi chén trà kinh sợ nói.

"không thể nào?..".

Bạch Thiển kinh hãi hơn nhìn lên đỉnh ngọn núi mây đen càng đậm hơn còn có âm thanh truyền đến sắc mặt cực kỳ khó coi nói.

"Yêu nghiệt chi vương..".

"chúng ta mau lên đi Hàn đại ca sợ không kịp..".

Ngư nhi lo lắng nói.

"muội tu vi thấp ở lại ta cùng Trường Đình sẽ đi..".

Bạch Thiển nói xong vung Côn Lôn Hư hóa thành bạch quang cùng với Trường Đình biến mất tại chỗ.

"Hồ Tộc lại sinh ra Yêu nghiệt sao?..".

Chúng trưởng lão Hồ Tộc vui mừng vội phi thân bay đi.

"Hồ Tộc lại sinh ra yêu nghiệt đi chúng ta đi chúc mừng..".

Các tộc dồn dập bay về phía Thiên Sơn Hồ.

"zọet..!!~~".

Nhị đạo lôi quang đánh ra Hàn Hạo Băng Phong Thanh Liên cũng bay ra đối chọi với nhau.

"bạo..!!~~".

Hàn Hạo cười nhẹ ánh mắt bình tĩnh nói.

"ầm..!!!~~".

Hư không có chút không chịu được bắt đầu nứt ra rồi vỡ lộ ra một mảnh đen hỗn độn cuốn thần lôi thôn phệ mất tăm.

"phốc..~".

Hàn Hạo bị Tiên Thiên Băng Phách phản phệ hàn khí tràn vào lục phủ ngũ tạng cực nhanh.

"không được...a...."

Hàn Hạo gào thét một tiếng Huyết Hải bắt đầu rao động tràn ra áp chế lại hàn khí hai bên khí thế cầm cự không phân thắng bại.

"gia gia..ta sẽ thắng..".

Cảm giác thân thiết trong người mình Hàn Hạo kiên định hơn tay cầm Băng Phách nhìn thần lôi thứ ba bay tới vô tình đánh ra.

"Băng Phong Thiên Lý...!!gào..~~".

Hàn Hạo nổi giận kêu lớn Băng Phách hàn khí tạo thành vòng xóay khổng lồ đối chọi thần lôi.
"tỷ tỷ huynh ấy liệu có thể vượt qua không?".

Trường Đình lo lắng hỏi Bạch Thiển.

"hắn đồ biến thái đến trời đất đều muốn diệt ta cũng không biết được..".

Bạch Thiển lấy Côn Lôn Hư ngăn chặn khí thế bức người thiên kiếp nói nhẹ.

"chết đi..!!~~".

Hàn Hạo hét lớn Băng Phách sáng hơn bao giờ hết Chí Âm Hàn Khí lan ra đóng băng thần lôi vạn dặm xung quanh vì thế thành băng giới.

"phốc..~~".

Hàn Hạo nôn ra máu tươi ngã xuống tay chống xuống đất miệng không ngừng nôn ra máu . Thông thường Hóa Thần Cảnh muốn đột phá Trung Giai đều phải chịu ba lôi kiếp nhưng không mạnh mẽ thế này quả thật muốn mạng người mà.

"Hàn đại ca...".

Trường Đình lo lắng chạy tới nhưng Bạch Thiển kéo tay lại nói.

"Trường Đình từ từ có gì không ổn..".

Bạch Thiển ném ra Côn Lôn Hư cẩn thận nói. Côn Lôn Hư bay về phía Hàn Hạo thì Băng Phách tuột ra khỏi tay bay lê tỏa ra Chí Âm Hàn Khí bức lui Côn Lôn Hư.

"pháp bảo hộ chủ hơn nữa thuộc Tiên Thiên Linh Bảo còn là bản mệnh pháp bảo ..".

Bạch Thiển hơi nheo lại lông mày nói.

"muội mặc kệ ...Hàn đại ca không thể sảy ra chuyện còn phải cho muội một lời giải thích..".

Trường Đình gạt tay Bạch Thiển ra chạy lại chỗ Hàn Hạo .

"Trường Đình..".

Bạch Thiển lo lắng nói tay Côn Lôn Hư chuẩn bị cứu Trường Đình thì hơi dừng lại nói.

"tại sao như thế..?".

"Hàn đại ca..".

Trường Đình lại gần Hàn Hạo thì Băng Phách bay lên cực lạnh hàn khí cản lại Trường Đình những đợt phong bạo rét tận xương thổi mạnh vào nàng mà Trường Đình vẫn cố gắng bước chậm chạp từng bước một đến sau lưng Hàn Hạo. Băng Phách như linh tính hóa chui vào người hắn cho Trường Đình lại gần.

"Hàn đại ca huynh có sao không?.".

Trường Đình ôm lấy kiệt sức Hàn Hạo lo lắng nói.

"cô ... sao còn đến đây..có tin ta giết ..khụ khụ cô không..~~".

Hàn Hạo cố mở mắt ra thì thấy Trường Đình giọng nói trầm xuống vẫn ho nói.

"ta chữa thương cho huynh xong huynh giết ta cũng được..".

Trường Đình kiên định nói ôm chặt Hàn Hạo cơ thể hai người tiếp xúc với nhau mặt nàng đều đỏ bừng nên nhưng vẫn cắn răng dùng pháp lực chữa thương cho Hàn Hạo.

"cô tránh ra ta có chết ta cũng không muốn người của Hồ Tộc chữa cho ta..".

Hàn Hạo trầm giọng xuống đẩy Trường Đình ra tay phải khẽ vẫy A Tỵ Đồ Tiên kiếm bay ra nhìn chằm chằm Trường Đình quát lạnh.

"ngươi thật là nhẫn tâm Trường Đình không quản thiên kiếp nguy hiểm đều đến giúp ngươi ngươi lại đối xử với muội ấy như thế..".

Bạch Thiển chạy lại đỡ Trường Đình dậy mắt lắng lại sát khí quát.

"ta nhẫn tâm không bằng các ngươi ta thề rằng Hồ Tộc không diệt ta thề đời này sống chỉ để trả thù...".

Hàn Hạo nhìn chằm chằm Bạch Thiển lạnh lùng nói khắp cơ thể hắn vết thương bắt đầu biến mất sinh cơ cực nhanh khôi phục Hàn Hạo nắm chặt A Tỵ Đồ Tiên kiếm nhìn Bạch Thiển nói.

"ngươi là Hồ Đế..".

"đúng vậy thể phách của ngươi thật cường đại ngay cả ta cũng không có tự tin cùng cảnh giới đấu với ngươi..".

Bạch Thiển nắm chặt Côn Lôn Hư nhìn Hàn Hạo tán thưởng nói.

"Huyết hải thâm thù chỉ có ta sống ngươi chết ta đã bảo cô rồi tại sao còn đi tìm ta làm gì..?!!~~".

Hàn Hạo phức tạp nhìn Trường Đình nói.

"ta chỉ muốn biết rằng chúng ta có thù óan gì với huynh ..".

Trường Đình giọng nói thất lạc nói.

"ngươi hãy nói đi Trường Đình thật là oan uổng con bé vốn không biết gì?".

Bạch Thiển bình tĩnh nói .
Đăng bởi: